Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2014

* Tặng người Đà Nẵng, và những người yêu Đà Nẵng...
Cầu sông Hàn - cầu của người Đà Nẵng

Đà Nẵng, có gì lạ không em? 

Có. Nhiều lắm...
Đà Nẵng có bờ biển trải dài, cát trắng mịn... Nghe nói có một đoạn từng được xem là một trong những bãi tắm đẹp nhất thế giới, nghĩ cũng không ngoa. Ai đã có dịp đứng trên Sơn Trà – Bãi Bụt mà nhìn xuống thì mới hiểu được cái vẻ đẹp của biển Đà Nẵng... Màu xanh của biển có khi còn kỳ ảo, biến hóa hơn cả màu xanh trong văn của Nguyễn Tuân nữa ấy chứ. Sài Gòn phải ra Vũng Tàu, Hà nội phải đến Hạ Long. Còn Đà Nẵng? 10 phút xe máy :D... Ra đến biển, giờ cũng ít thấy rác hơn hẳn... Sáng thì dắt tay nhau đi ngắm bình minh, tối ra ngắm biển đêm rực sáng “thành phố thuyền câu mực” cũng không kém phần thú vị, nhất là vào những đêm trăng rằm...(2)
Đà Nẵng có núi, nhiều núi lắm... Một bên là bán đảo Sơn Trà hiên ngang trước bao siêu bão, một bên là Ngũ Hành Sơn huyền thoại với bao hang động âm u, kỳ bí, một bên nữa là Bà Nà núi Chúa, Đà Lạt thu nhỏ của Việt Nam. Có lên Sơn Trà nhìn hoàng hôn đỏ rực cả một góc trời, có đến Bà Nà ăn mì gói ngắm bình minh xé tan lớp sương mù, mới hiểu được cái khái niệm “thành phố hạnh phúc”...
Đứng trên Bà Nà, hướng về Đà Nẵng...
Đà Nẵng có sông. Mà nghe đến cái này chắc nhiều người cười nói, thành phố nào mà chẳng có sông? Ừ thì là vậy, nhưng sông Hàn khác. Sông Hàn không rộng lớn như sông Sài Gòn, không hùng vĩ như sông Hồng, cũng không e ấp như sông Hương... Sông Hàn có gì? Cầu! Cầu sông Hàn. Nghĩ cũng chẳng có nơi nào từ học sinh cấp 1, đến anh chị công nhân, đến các bác hưu tri góp tiền xây cầu như ở Đà Nẵng cả. Đó mới thấy cái giá trị của cây cầu. Mà cũng chẳng nơi nào du khách đòi thức trắng đêm, không phải ở trong Club hay Bar, mà là ngồi ghế đá xem cầu quay như Đà Nẵng cả. Rồi mới đây là cầu Thuận Phước, mà phải thừa nhận người Đà Nẵng cũng phải tự hào khi giới thiệu với bạn bè bởi sự hùng vĩ của cây cầu... Tương lai còn cầu Rồng, biết đâu :)... Nghĩ đến sông Hàn, chạnh lòng nhớ tới “Nhớ con sông quê hương” của Tế Hanh...
Đó chỉ mới Đà Nẵng, còn chưa tính đến con đường di sản gồm Huế, Hội An và Mỹ Sơn, đều có thể đi về trong ngày từ Đà Nẵng.(3)
“Thành phố hạnh phúc” là đây...
À, Đà Nẵng có gì nữa? Đi nhiều thì cũng đói. Phải nói thực phẩm ở Đà Nẵng rất đa dạng, cũng rất đặc trưng. Không mặn mòi như Hà Nội, không ngọt ngào như Sài Gòn, không cay như ở Huế. Nhưng ẩm thực Đà Nẵng có cái gì đó rất riêng, đôi khi còn xem như cả cái thú nữa, chứ chẳng phải chỉ là ăn cho no bụng...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Design by VNCIT